Hươu và Thỏ

29 11 2009

Hươu nói chuyện với Thỏ:
– Thỏ này, mày biết không, có cái cổ dài thật thích. Mỗi cái lá tao ăn vào, nó trôi xuống cổ. Ôi…cảm giác mới t…u…y…ệ…t làm sao. Mùa hè, mỗi ngụm nước tao uống vào, cảm giác s…ư…ớ…n…g dài dài.
Thỏ nhăn mặt:
– Thế mày đã ói bao giờ chưa???
-!!!!





Tưởng thoát

29 11 2009

Một nhà thám hiểm người Anh bị bộ tộc ăn thịt người bắt được. Anh ta đang kinh hãi nhìn mọi người sắp sửa làm thịt mình thì bỗng dưng có một cô gái đi tới, nói tiếng Anh rất sõi:
– Ông tên gì?
– Peter – nhà thám hiểm trả lời đầy hy vọng.
– Ông có thể vui lòng đánh vần từng chữ được không?
– P-E-T-E-R – nhà thám hiểm càng khấp khởi.
– Cảm ơn ông, tôi phải viết tên này vào thực đơn ngay hôm nay.





Phép màu

29 11 2009

Trong một công viên, 1 cặp tình nhân đang ngồi tâm sự trên băng ghế đá, bỗng cô gái thốt lên :
– Anh ơi tay em bị đau quá nè !
Chàng trai liền hôn lên tay cô gái, cô gái liền nói :
– Hết đau rồi anh !
Một lúc sau cô lại thốt lên :
– Anh ơi trán em đau quá nè !
Chàng trai liền hôn lên trán cô và cô lại nói :
– Hết đau rồi anh !
Một lúc sau nữa cô lại thốt lên :
– Môi em đau quá anh ơi !
Chàng trai lại hôn lên môi cô gái và cô gái lại hết đau.
Đến đây thì bỗng dưng một bà cụ từ sau băng ghế đá cất tiếng :
– Hỡi chàng trai có phép màu anh hãy giúp ta được không, ta mắc chứng táo bón kinh niên !!!





Như nhau cả

29 11 2009

Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai.
Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
– Sao con đi học về trễ vậy?
– Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
Ông bố cười:
– Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời.
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường.
Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
– Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi.





Đoạn Kết Tây Du Kí

29 11 2009

Sau khi trải qua 81 kiếp nạn, thày trò đường tăng cũng đến đc đất phật để thỉnh kinh. Anh em hồ hởi gặp như Lai.
– Như Lai: các chú có mang theo USB ko đấy ?
– Đường Tăng: sặc..
– Như Lai: thế anh truyền kinh cho các chú bằng gì bây giờ?
– Ngộ Không nhanh trí : anh bắn bluetooth vào di động cho em.
– Ngộ Không lắc mạnh tay con di động anycall haptic hiện ngay bluetooth enable.
– Như Lai ăn chơi không kém rút con netbook từ túi quần hiệu sony vaio P kích thước 16×9 ra, chỉ trong vài giây, việc truyền kinh đã xong và Như Lai bay đi.
– Đường Tăng lẩm bẩm, biết thế ở nhà search Google download cho nhanh





Trả ơn

29 11 2009

– Bác thợ cạo cắt tóc cho một cha xứ. Cha muốn trả tiền nhưng bác không đồng ý và nói: “Con không thể lấy tiền của cha được. Cha là một người tốt và cha phục vụ cho Chúa”. Sáng hôm sau, người thợ cạo tốt bụng tìm thấy trước cửa nhà mình một tá kinh thánh do cha sứ trả ơn.
– Hôm sau, bác cắt tóc cho một cảnh sát và lại không lấy tiền. Bác nói: “Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh bảo vệ cho cuộc sống của chúng tôi”. Sáng hôm sau, ông ta tìm thấy trước cửa nhà mình một tá bánh rán của người cảnh sát trả ơn.
– Lần này, người thợ cạo cắt tóc cho một luật sư. Bác cũng không lấy tiền: “Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh chiến đấu cho công bằng xã hội”. Sáng hôm sau, một tá luật sư chờ trước cửa nhà bác thợ cạo chờ cắt tóc.





Không để ngày mai

29 11 2009

Có người khuyên giám đốc muốn nâng tinh thần làm việc của nhân viên, nên treo khẩu hiệu: “Việc hôm nay chớ để ngày mai”. Một tháng sau, người này hỏi giám đốc:
– Nhân viên của anh phản ứng thế nào với khẩu hiệu đó?
– Thủ quỹ của tôi biển thủ tiền ngay hôm ấy, trưởng phòng tổ chức biến mất với cô thư ký của tôi và tất cả người khác đồng loạt đòi tăng lương.





Trả giá với Chúa

29 11 2009

Trong vườn hoa nhà thờ, linh mục đang đi dạo với một thương gia. Một giáo đồ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa linh mục và vị thương gia có vẻ rất hấp dẫn, nhà buôn trả giá:
– 5 vạn đôla!
– Không được!
– 10 vạn đôla!
– (Im lặng)
– Thôi được, 50 vạn vậy nhé!
– Linh mục vẫn không chấp thuận, vị khách lắc đầu rút lui. Giáo đồ trẻ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói:
– Thưa cha, 50 vạn đôla là một con số không nhỏ đâu! Sao cha lại từ chối?
– Nhưng con có biết yêu cầu là gì không? Ông ấy đề nghị ta mỗi lần giảng đạo xong không nói “Amen”, mà nói “Cocacola”.





Bắt đầu từ một lời khuyên

29 11 2009

Cộng doanh số bán hàng trong ngày, thấy nhân viên mới đến bán được những 100 ngàn đôla, chủ cửa hàng gọi anh này lên hỏi:
– Chỉ với một vị khách, làm thế nào mà cậu bán được ngần ấy tiền hàng?
– Đầu tiên, ông ta mua một lưỡi câu nhỏ. Sau đó tôi khuyên ông ta mua thêm một cái loại vừa và một cái lớn. Mua xong lưỡi câu, tôi bảo ông ta nên mua thêm dây câu: loại nhỏ, loại nhỡ và loại to. Tiếp đến là cần câu, lều câu, xuồng câu hai động cơ… Cuối cùng, thay vì chúng ta phải chở hàng đến tận nhà cho khách, tôi khuyên ông ta nên mua luôn một chiếc microbus chuyên dùng để chở xuồng và đi picnic.
– Như vậy là cậu đã thuyết phục và bán cho ông ta tất cả mọi thứ bắt đầu từ ý định chỉ mua một cái lưỡi câu. Giỏi lắm!
– Cậu nhân viên giải thích: Không hẳn thế đâu ạ! Ông ta đến mục đích chính là mua một hộp băng vệ sinh cho vợ. Nhưng tôi khuyên ông ta rằng: Nếu vợ ông ở tình trạng như vậy, thì ông không nên ở nhà mà tốt nhất là đi câu vài ngày.





Khi các bà vợ lái xe

29 11 2009

Vợ lảo đảo bước vào nhà, rên rỉ: “Anh ơi, thật khủng khiếp! Một chiếc xe tải đồ sộ đã đâm thẳng vào xe em, làm nó bẹp rúm rồi”.

– Ôi, không sao, em còn lành lặn là tốt. Thế em có kịp dạy tên lái xe tải một bài học về tốc độ không?

– Không kịp… Hắn để xe ở đấy và chuồn đi trước khi xe đâm nhau cơ.